Diễn biến dịch ngày càng căng thẳng, Chỉ thị 16 cứ theo tiếp nối từ ngày này sang ngày kia, mọi hoạt động đều trở nên khó khăn hơn.
Mới đây, trên MXH xuất hiện đoạn video ghi lại khoảnh khắc người vợ quỳ bên chân chồng đã lạnh lẽo, tay cầm chiếc bánh bông lan mà ngậm ngùi gục xuống. Người phụ nữ ấy đã mãi mãi mất đi chỗ dựa về tinh thần, không bao giờ có thể lấy lại được.
Cụ thể, bài viết đăng tải đã thu hút hơn 100 nghìn lượt yêu thích, hàng chục nghìn bình luận và chia sẻ chỉ trong vài giờ đồng hồ.
"[SÀI GÒN HOA LỆ, HOA CHO NGƯỜI GIÀU, LỆ CHO NGƯỜI NGHÈO]
Dạo này, người ta thay vì nói Sài Gòn hoa lệ như mọi khi, họ dùng một câu dài hơn và tự cho là thực tế hơn, sâu sắc hơn: Sài Gòn hoa lệ, hoa cho người giàu, lệ cho người nghèo. Dù hầu hết chúng ta không nghèo đủ để rơi lệ vì hoa của người giàu, nhưng vẫn mặc nhiên cho rằng ai đó nghèo hơn sẽ khóc trong thành phố. Thực ra thì, ai khóc?
Hai cô chú sống lang thang, trên nhiều con đường ở Sài Gòn đông đúc, chật hẹp này. Bữa no, bữa đói nhưng họ vẫn có nhau, đồng hành cùng nhau cả cuộc đời. Chú mất, trên tay vẫn cầm bịch đồ ăn mà Mạnh thường quân tặng. Với sức khỏe già yếu và nhiều ngày liền ăn uống không đảm bảo, chú đã an nghỉ mãi mãi, thương tiếc cho một đời người khó khăn. Vĩnh biệt chú!
Dẫu biết rằng trong cuộc sống có cảnh phồn hoa, có cảnh nghèo khó, nhưng mỗi lần nhìn thấy những hình ảnh này lòng không thoát khỏi sự thương tâm. Giá gì mình có một phép màu." (bài viết: Đạt Khắc)
Hy vọng vào một sáng mai, khi thức dậy, đại dịch qua đi, Thành phố Hồ Chí Minh lại tấp nập, nhộn nhịp, dang rộng vòng tay để đón những người con xa xứ quay về...